Trận thế
này gồm có mấy điểm chích. Hễ khi tiếp địch
là mình phân tán một số binh lực, dàn mỏng khởi chiến toàn mặt trận, bắt địch
cũng phải kéo dài trận tuyến ra để đối phó.
Binh lực của ta chỉ có mục đích cầm cự chứ không cần đánh.
1)
Nhắm chỗ
yếu tung chủ lực quân vào chọc thủng trận tuyến địch sau khi giao phong được
vài phút. Chỗ yếu thường có những tính
cách:
a.
Địa hình che chở cho ta tiến sát được địch, vì hỏa
lực dịch bị cản trở bởi những tử giác.
b.
Chỗ lỏm vào trận tuyến của địch
c.
Chỗ giáp nối của hai đơn vị địch
d.
Chỗ tạp binh của địch phụ trách, hỏa lực yếu ớt
e.
Chỗ gián đoạn của trận tuyến, vì địa hình cản trở
nên địch không thể bố trí lực lượng ở đó được
2)
Khi chủ lực
quân tiến vào được trung tâm thì rẽ ra hai cánh:
a.
Cánh thứ nhất gồm một phần ba lực lượng tiến sâu
vào trận tuyến để đánh chặn dự bị đội của địch.
b.
Cánh thứ hai bằng hai phần ba binh lực với cánh
quân đang tấn công địch đàng trước, hai mặt hợp công vo tròn địch lại mà tiêu
diệt
3)
Trong lúc giao phong(tranh) phải cho quân mình
xuất hiện ở vài điểm bất ngờ tức là chỗ địch tưởng an nhàn, ngờ ta không tới đấy
được, không cần tới đó hoặc không đánh làm gì.
Làm như thế là để gây cho địch sự bối rối hoang mang không biết ngả nào
mà đối phó nữa.
4)
Sau khi hai bên giao phong một thời gian khá lâu
thì ở trên trận tuyết sẽ hiện ra môtl lỗ có tính cách quyết địch chiến cuộc. Ai nhận thấy lỗ ẫy, tung quân vào đó trước tức
là người đó quyết địch được chiến cuộc.
Người ta gọi lỗ đó là “Lỗ chiến lược”
hay là chiến huyệt. Tìm “lỗ chiến
lược” rất khó, không thể dựa vào lý luận học thức mà biết được, phải do sự chiến
đấu nhiều, ý niệm bằng tiềm thức mới tìm thấy.
5)
Bố trí binh lực ở những địa điểm quan trọng để bắt
tàn binh.
No comments:
Post a Comment